Hải Dương mở bừng mắt tỉnh giấc. Tiếng máy trộn bê tông ồn ào của một công trường xây dựng gần đó đã đánh thức chàng dậy. Nhưng chàng vẫn nằm trên giường thêm một lúc nữa, vừa thư giãn, vừa lắng tai nghe một cách thích thú những âm thanh của cuộc sống từ ngoài kia vọng vào. Tiếng bước chân và tiếng trò chuyện lao xao trước ngõ. Tiếng rao đều đều như hát của người bán hàng rong đi qua. Tiếng chó sủa ông ổng từ bên nhà ông Hồng hàng xóm. Đã gần 8 giờ sáng, anh đưa tay dụi mắt, chợt nhớ bữa nay là chủ nhật. Cánh cửa ra vào chỉ khép hờ, Long đã đi từ sáng. Bữa nay lớp Long đá bóng. vốn là một chân tiền đạo không thể thay thế của lớp, cho nên cậu ta phải có mặt. Khi tất cả những ý thức đã quay trở lại và định hình rõ nét trong đầu, Hải Dương ngồi dậy, chàng thỏng hai chân xuống giường xỏ dép rồi đi ra mở cửa.